Chủ Nhật, 12 tháng 10, 2014

Những chuyện lặt vặt

Sáng làm bài buồn ngủ nên đã định nghỉ trưa là sẽ ngủ một giấc để chiều làm tiếp. Nhưng tự dưng đi đọc thơ Nồng Nàn Phố. Đọc hai bài mà buồn muốn khóc. 

1. VIẾT RIÊNG CHO TÌNH YÊU BÉ NHỎ
Muốn ôm anh vào lòng và nói về bla bla bla (có bao điều em muốn nói với anh, về hạnh phúc, về trải nghiệm, về phận số, về em, về anh, về tình yêu...)
Tội lắm anh ơi... chưa làm được gì nhiều
Cho tình yêu hai đứa mình bé nhỏ
Chỉ biết nặng lòng với đôi mắt đỏ
Nặng lòng nhớ nhớ thương thương
Nào phải yêu chân thành là đi đến tận cuối đường
Phận số mỏng manh cắt chia bình yên thành cay đắng
Em vẫn ở đây trói đêm dài bằng câm lặng
Nào ngờ câm lặng giết em
Thương lắm anh ơi... chưa gom nắng rải đầy thềm
Khi anh ước mưa tan đi để thềm đầy hoa nở
Chỉ là cô gái gầy guộc và bé nhỏ
Chỉ là em không phải thần thánh trong đời...
Nào phải tha thiết yêu là hạnh phúc anh ơi
CHúng mình thương nhiều nên trời đành bắt tội
Cay đắng là khi em yêu, em luyên thuyên, em gào, em nói
Mà anh ở rất xa... không nghe thấy nữa rồi
Chỉ biết yêu, tin và da diết anh thôi
Không làm được gì khác hơn để hai đứa được bên nhau trọn đời trọn kiếp
Chỉ là con người với số, phận, nghiệp
Nên em đành buông để anh chạm chân trời...
Những nguyện cầu trời ạ. em hét đến tím môi
Vậy mà không thể làm khác đi những gì thuộc về vận mệnh
Rồi có một đêm nào đó vì nặng lòng mà choáng chếnh
Em sẽ đặt tay lên ngực mình để tha thiết nhớ thương anh
Chưa làm được gì nhiều cho cuộc tình mong manh
Vậy mà em đã phải nói lời giã biệt
Thì ra bất hạnh của đời người không phải là yêu rồi bị khước từ, bị phản bội mà là đang yêu và được yêu tha thiết
Mà biết trước rằng định mệnh sẽ chia tay!
Yêu anh hơn cả mạng sống, cuộc đời này
Nhưng làm sao em làm gì nhiều hơn cho anh được
Em chỉ biết hôn, yêu, tin, chờ và nguyện ước
Ngày anh chạm chân trời... em sẽ bắt đầu dám tập quên anh!
2. HẾT YÊU RỒI PHẢI KHÔNG ANH?
giá mà anh có thể đừng quên em...
Ta chỉ muốn anh đừng bỏ đi xa
Dù bây giờ không còn yêu nhau nữa
Cứ quên sạch trơn đi... nhưng xin chiều chiều vẫn nhấn đều chuông cửa
Ngày còn thương quen anh chỉ nhấn một lần
Ừ... không hôn, không ôm, không da diết nhưng có thể làm bạn thân
Cần có thể gọi, nhớ có thể chờ và buồn quá có thể hét lên "Trời ạ ! qua đây gấp"
Véo vào tay bảo đồ quỷ... đồ ngốc, đồ đần, đồ chập
Người ta bận mà vòi vĩnh quá trời
Ta chỉ muốn vẫn là anh xưa cũ thôi
Không phải người hẹn thề nhiều rồi vội vàng quên hết
Chỉ cần bình thường là người ta thương đến cùng kiệt
Chỉ cần giản đơn là người cũ một thời của ta
Đừng vì hết yêu mà lạnh nhạt đi qua
Không liếc lấy một lần vai gầy và tóc dài đêm hanh hao thích chạm tay lên vuốt
Hình như cặp nơ màu xanh em buộc
Anh vò trăm lần khi tha thiết thèm hôn
Hãy nhẹ nhàng như hai đứa vẫn còn
Một chút xuyến xao nào đó của ngày xưa cũ
Hoặc ta chỉ cần đêm nào đó khó ngủ
Anh sờ lên ngực mình mà thương ta - người con gái thích bày trò thổn thức
Ta chỉ muốn mình là hiện tại nhưng trời ơi trời ơi.. ta đã là kí ức
Chuông cửa vẫn reo nhưng reo trăm lần nghiệt ngã
Anh vẫn ở gần đây không bỏ đi nhưng không còn gì là anh nữa cả
Anh bây giờ đã khác quá anh xưa
Ta vẫn muốn trời hôm nay không mưa
Vậy mà ngoài kia hoàn toàn giông bão
Thì ra khi hết yêu rồi chỉ còn ta điên đảo
Muốn những thứ mà ngày đó khó lường...
Ôi người ta thương
Giờ bấm chuông nhà cô gái khác !
**
*
Làm sao để quên M nhỉ?
13h24 mất rồi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Vẩn vơ

Đã có những ngày em để ý đến anh nhiều như thế. Về nụ cười của anh. Giọng nói của anh. Ánh mắt của anh. Những người bạn của anh. Người thân...