Thứ Ba, 8 tháng 9, 2015

Mệ



Saigon tháng Chín nóng như đổ lửa, quạt ở nhà bị hư, đêm nằm ngủ mơ màng nhớ những khuya mùa hè khi mình mười ba tuổi, đêm nào mệ cũng gãi lưng và lấy quạt lá dừa quạt cho mình tròn giấc. Hồi còn mệ sướng ơi là sướng mà mình không biết. Giờ lớn lên, có những hương vị của mệ mình chẳng thể tìm thấy ở nơi đâu được nữa, như mùi nước bồ kết gội đầu, mùi lá xông những hôm cảm nặng, vị canh chua nấu khế,… dù công thức của mệ mình thuộc nằm lòng. Có những thứ, cứ thiếu hẳn một người thì chẳng bao giờ tròn vị được.

Vẩn vơ

Đã có những ngày em để ý đến anh nhiều như thế. Về nụ cười của anh. Giọng nói của anh. Ánh mắt của anh. Những người bạn của anh. Người thân...