Thứ Bảy, 18 tháng 10, 2014

Hoa sữa

Giờ là tháng Mười.
Năm mình học Mười hai, chắc cũng vào tầm này, ngồi trong nhà thầy học Toán, hoa sữa đưa hương phảng phất quanh quất vào trong phòng, cả nhóm chắc cũng gần 20 đứa, nhao nhao "Mùi hoa sữa khó chịu quá thầy ơi", một mình mình gào "Thơm mà" nhưng không ai nghe mình cả. Lúc đó, có một bạn nam cũng nói "Hoa sữa thơm mà YT nhỉ". Giờ mình vẫn nhớ, còn bạn chắc đã quên. Cuộc sống hay như vậy, người ta hay quên những điều người ta nói, vả lại chuyện này cũng không có gì to tát để nhớ, bạn là người nói thì bạn dễ quên hơn, còn mình là người nghe, nên mình nhớ; nhưng thật sự bản thân mình cũng không biết vì sao mình lại nhớ chuyện cỏn con tưởng như chẳng có gì quan trọng này. Sau này cuộc sống nhiều thứ thay đổi, con người cũng thay đổi, nhưng cảm giác giữa một đám đông theo ý kiến nhiều chiều mà vẫn có người kiên tâm đứng sau lưng ủng hộ mình thật sự rất đặc biệt. Và cảm động. Hai đứa vốn không hay chơi với nhau. Sau này có thân hơn, có một vài lần mình viết stt buồn trên fb, bạn gọi điện hỏi thăm xem mình thế nào mà buồn thế, rồi thôi, nhưng mình cũng biết ơn. Đời mình hay cảm động bởi những điều bé tẹo như thế.

Hồi còn ở chỗ trọ cũ, có những đêm mình với T ra Bệnh viện Bưu điện, leo lên tầng thượng, mình ngồi hít lấy hít để mùi hoa sữa, những lúc ấy thật sự rất yên bình. Bây giờ, chuyển trọ cũng không xa bao nhiêu, nhưng mình không ra đó nữa. Có những đêm nằm trên gác, mình bỗng nhiên ngửi thấy mùi hoa sữa, cảm giác chênh vênh thật sự rất rõ rệt. Nhưng mình không biết vì sao mình chênh vênh. Hồi mình còn ở nhà, những đêm học bài khuya mình hay mở toang cửa sổ để ngửi mùi hoa sữa từ nhà hàng xóm. Không hiểu sao mình thấy mùi hoa sữa buồn lắm. Buồn như những cơn mưa đêm.



Có một đợt, N gọi điện cho mình, nói mình hát cho N nghe được không. Thế là mình ngồi hát "Có lẽ anh lại quên em, Có lẽ nào anh lại quên em" (Hoa sữa). N nói mình hát buồn quá. Chuyện đó chắc cách đây cũng một năm rồi. Mình đã không còn nhớ được hồi đó mình buồn chuyện gì mà hát buồn như thế. Chỉ nhớ rằng, hồi đó, hoa sữa cũng đưa hương.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Vẩn vơ

Đã có những ngày em để ý đến anh nhiều như thế. Về nụ cười của anh. Giọng nói của anh. Ánh mắt của anh. Những người bạn của anh. Người thân...