Hôm qua đi tới buổi nói chuyện của chú Bách, qua đường, chị cầm tay mình, hát: "Em như con mèo khờ/ Đi ngang qua nhà thờ", bảo kiếp sau mình sẽ còn gầy hơn thế này nữa, vì kiếp này mình không chịu ăn uống gì. Mình cười hì hì, thấy nhớ những ngày xưa, có người dù đi nhanh thế nào, đến ngã ba đường vẫn đứng lại chờ mình, cầm tay mình đi qua đường, có người dù cuộc đời ngoài kia đối với mình thế nào vẫn nói mình hãy cứ làm điều mình thích.
Hôm nay là một ngày cha chả là buồn.
Trong tình cảm, điều buồn nhất là một sáng thức dậy nhận ra mình đã hết thiết tha với một người.
đừng buồn nữa bạn ơi
Trả lờiXóahạt điều rang muối