Chủ Nhật, 3 tháng 1, 2016

Chẳng bao giờ ai chờ em dưới mưa

Chẳng bao giờ ai chờ em dưới mưa

Như ngày xưa anh vẫn hằng chờ đợi

Vai ướt đẫm, mái đầu bối rối

Cây bàng xanh lặng lẽ đứng bên thềm




Kỷ niệm qua rồi còn lại nhớ thương


Anh ra đi đêm mưa thành cổ tích

Em ở lại cành chơ vơ hờn trách

Lá bàng xanh giờ bay mãi về đâu?



Hai đứa mình mãi mãi xa nhau

Ai biết được ai là người có lỗi

Khoảng thời gian nhạt nhòa mưa xối

Khoảng thời gian nhuộm đỏ lá bàng



Em bây giờ như hạt mưa lang thang

Thèm lay ướt một vòm cây xanh cũ

Giá em được ào rơi về quá khứ

Có còn anh ướt lạnh đứng chờ em?



Có còn anh ướt lạnh đứng chờ em

Câu thơ kết như nỗi niềm khắc khoải

Mưa bối rối và đi tìm, tìm mãi

Ở phương nào có thấy lá bàng xanh?

(Sưu tầm)

1 nhận xét:

Vẩn vơ

Đã có những ngày em để ý đến anh nhiều như thế. Về nụ cười của anh. Giọng nói của anh. Ánh mắt của anh. Những người bạn của anh. Người thân...