Thứ Năm, 20 tháng 8, 2015

"Quay lưng là giang sơn khác"

Khi gặp lại chị làm chung team ICT thời-ban-sơ-nhất sau một khoảng thời gian tương đối dài không hẹn hò gặp gỡ, chị hỏi mình đã sống như thế nào sau những ngày quay lưng đi và không thấy M ở phía trước nữa. Trời hôm đó có còn xanh trong không? Gió còn mát và hoa còn êm dịu không? Mình chỉ cười với chị vì không thể trả lời hết được. Ngôn từ dường như ngắn cạn quá, không thể dung chứa được ngần ấy những điều đã qua. Ba năm đã qua.
Có một buổi chiều chủ nhật, mình tắm giặt, gội đầu xong, ngoài trời bắt đầu tối dần, mình không bật điện, ra ngồi lan can hong tóc, nhớ về khoảng thời gian đầu mình xa M, nước mắt cứ thế ứa ra, không ý thức.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Vẩn vơ

Đã có những ngày em để ý đến anh nhiều như thế. Về nụ cười của anh. Giọng nói của anh. Ánh mắt của anh. Những người bạn của anh. Người thân...